Giác Ngộ - Chỉ vừa gõ hai từ “mồ côi…” mà mình đã ứa nước mắt. Nước mắt cho bạn, và cho ngày bạn tiễn mẹ mình đi xa. Khóc, nước mắt mồ côi lúc nào cũng nghẹn, nhưng bạn cũng nhớ nhận diện rằng trong bạn luôn có mẹ, bạn nhé!

Mồ côi…

(Cho Mễ Thuận, người bạn thân của tôi…)

Giác Ngộ - Chỉ vừa gõ hai từ “mồ côi…” mà mình đã ứa nước mắt. Nước mắt cho bạn, và cho ngày bạn tiễn mẹ mình đi xa. Khóc, nước mắt mồ côi lúc nào cũng nghẹn, nhưng bạn cũng nhớ nhận diện rằng trong bạn luôn có mẹ, bạn nhé!

Sáng nay bạn gọi. Hỏi mình có về Bình Phước với bạn được không? Chuyện chi mà gấp rứa? Bạn bảo: “Ở nhà báo tin mẹ bạn… chắc không qua khỏi…”. Mình bật dậy, nói bạn niệm Phật cho mẹ. Bạn về đến nhà, mới hay mẹ bạn đã đi vào tối qua…

me 1.jpg

Ấm áp bàn tay mẹ - Ảnh minh họa

Mình đã gặp mẹ bạn đôi lần. Mẹ bạn hiền, hiền giống mẹ mình vậy. Mẹ bạn cũng bệnh linh tinh. Bạn là đứa bạn thân từ thời đại học, lần đầu tiên đến trường mình đã gặp bạn. Rồi năm hai đại học, bạn tiễn bố bạn một chuyến đi xa. Bạn mồ côi ba (giống mình)…

Mấy năm gần đây mẹ bạn bệnh, linh tinh, người yếu hẳn. Trong những cuộc thăm hỏi hoặc ngồi cà phê đâu đó, điều mình quan tâm hay hỏi vẫn là mẹ bạn có khoẻ không. Hồi tết bạn về, rồi xuống lại, nghe nói mẹ bạn yếu hơn.

Rồi thì, mẹ bạn đi… vào tối qua, theo định luật vô thường, sinh-trụ-dị-diệt. Ai rồi cũng sẽ đi một lần trong đời, một chuyến đi để trả thân tứ đại về đúng bản thể của nó, là không. Mấy mươi năm làm người, có lẽ gia tài của bố mẹ bạn là mấy anh-chị-em bạn. Mong mỏi con lớn, thành danh và thành nhân. Anh chị bạn ai cũng có con, và rất đỗi thương yêu nhau, chỉ còn bạn và một người anh bị thiểu năng là chưa thành gia lập thất. Có lẽ đó là nỗi lo cuối cùng của mẹ bạn. Cuộc chia tay này giữa hai mẹ con, chắc là mẹ bạn sẽ hiểu và cũng an lòng bởi bạn là người luôn sống có trách nhiệm, có nghĩa, có tình.

Mình luôn có một suy nghĩ logic thế này: hãy nhìn những đứa con để hiểu về ba mẹ chúng. Nhìn bạn, mình hiểu rằng bố mẹ bạn là ông bố-bà mẹ tuyệt vời, đã “giới thiệu” bạn, một người sống rất tử tế, nhân hậu. Mình thấy được bố mẹ bạn trong bạn, nên mình tin là bạn cũng thấy được bố mẹ trong mình mà tiếp tục sống, phấn đấu, tử tế như đã từng - với đời, với người!

Bạn đã mồ côi, và ai rồi cũng sẽ mồ côi. Biết như thế để trân quý và biết ơn ba mẹ, biết ơn ngay cả khi Người còn sống và đã mất. Xin nắm tay bạn, cùng tiễn đưa mẹ bạn về nơi an nghỉ… Bạn hãy bình yên nhé, những gì chưa làm được cho bố mẹ thì hãy tiếp tục làm, nhen!

Đình Long


Về Menu

Mồ côi…

願力的故事 Giç ho quynh huong an chay va ngoi thien giup toi dep 繫i su that thu nhat tiep theo LÃƒÆ m dang sau cau chuyen vi dai gia ngay nao cung an nhÃ Æ Những món ăn trong hội chùa của Bắc Con đường có lá me bay 腳底筋膜炎治療 thien chanh niem mon 把病交給醫生 truong thi may duoc bau la my nhan an chay cua chuyen Vu lan đi chùa Dây rún mẹ buộc đâu qua nổi định buc บวช tot dao hieu va duy tri le song hang ngay sau cai chet than thuc se di ve dau châm Bà chuyen vang ma theo quan diem phat giao ta lời phật dạy dieu Kiên Giang Ni trưởng Thích nữ Liễu Liên phat thanh dao 浙江奉化布袋和尚 Óng Phơ chay hay giao duc con cai mot cach dung dan nhat çš xuc dong voi hinh anh ve tinh yeu thuong cha me văn Trưởng lão Hoà thượng Thích Thanh Bích Vu lan nhớ má du già Ngày cuối năm nói về chuyện ăn chay Tr០kinh phÃƒÆ 9 lời khuyên để có đời sống tinh Xuân trong tôi Ngày ấy và bây giờ mười chuẩn mực đạo đức cơ bản 佛教与佛教中国化 tam bo thi cua cho khong bang cach cho